Juventus: những chặng đường lịch sử Lịch sử của Juventus song hành một cách kỳ lạ với đội tuyển Italia nói riêng và nền bóng đá Italia nói chung. Bởi lẽ ở đất nươc hình chiếc ủng này ít có CLB nào có ảnh hưởng lớn lao và để lại nhiều dấu ấn đến thế trong bề dày lịch sử của nền bóng đá đất nước. Và hơn bao giờ hết, đó là đội bóng của vinh quang, nơi sinh ra những thiên tài bóng đá của Italia và thế giới.
Trong suốt hơn 100 năm qua cái tên Juventus đã có ý nghĩa thật lớn lao với biết bao nhiêu người. Đối với những cổ động viên trên thế giới thì Juve là hình ảnh, là giá trị đích thực nhất của bóng đá Italia và châu lục. Với gia đình Agnelli mà tiền từ hãng xe FIAT đổ vào CLB thì đấy là một tủ kính trưng bầy hào nhoáng mỗi năm một nhiều thêm những chiến công hào hùng.
Và đối với hơn 21 triệu người Italia thì đó là một thứ tình yêu vô bờ bến đã ngấm sâu vào máu họ, một thứ tình yêu chung thuỷ không thể xoá nhoà. Bởi Juve là tượng đài lớn nhất của bóng đá Italia mà người ta có thể tự hào. Bất chấp Milan hùng mạnh đã gây tiếng vang lớn lao ra khắp thế giới, Juventus vẫn sẽ luôn là đội bóng đầu tiên người ta nhắc đến khi nói về bóng đá Italia. Đội bóng ấy không chỉ tạo ra những ngôi sao, nó còn góp phần quan trọng trong việc hình thành bộ mặt của cả một nền bóng đá. Những đội tuyển Italia vô địch TG các năm 1934, 1938 và 1982 thường xuyên có quá nửa là những cầu thủ của Juve có mặt trong đội hình chính ( thậm chí năm 34 có tới 9 người ).
Chất Italia của Juve bao trùm lên tất cả các hoạt động của đội bóng và hơn thế họ khơi dậy tinh thần yêu nước lớn lao với một đội ngũ những cầu thủ Italia trong đội hình. Juve luôn có những cầu thủ Italia xuất xắc nhất thế hệ của họ và luôn đóng góp một phần rất lớn cho Squadra Azzurra, điều phân biệt với những đội bóng khác vốn chỉ lệ thuộc vào những cầu thủ nước ngoài.
Trước cửa trụ sở của Juventus ở Piazza Crimera có một chiếc ghế được bầy ở một vì trí rất trang trọng. Đó chính là chiếc ghế mà cách đây hơn 100 năm những người sáng lập ra Juve vĩ đại đã ngồi. Họ có 10 người tất cả, và ở độ tuổi từ 14 đến 17, họ là những học sinh của Trường trung học Azeglio ở Torino. Họ là những thanh niên đầy lòng nhiệt tình và họ đã bàn cãi rất hăng về việc thành lập một CLB thể thao cho thành phố. Hai anh em nhà Canfari, Eugenio và Enrico đề xuất bóng đá, môn thể thao đã du nhập vào Italia từ trước đó vài năm và tất cả đồng ý thành lập CLB bóng đá. Juventus thân yêu của chúng ta đã ra đời như thế đấy vào một ngày lạnh lẽo và đầy sương mù tháng 11 năm 1897.
Với chủ tịch đầu tiên là Enrico Canfari, Augusta Tourinorum (tên đầu tiên của Juve) bắt đầu giao đấu với các đội bóng ở thành phố khác và nổi tiếng vì...thua quá nhiều. Canfari chính thức đổi tên đội bóng thành Juventus với nghĩa là thanh xuân và kể từ năm 1903, Juve bắt đầu khoác lên mình bộ quần áo sọc đen-trắng nổi tiếng của mình.
Những trải nghiệm đầu tiên của Juve sau khi chính thức góp mặt vào giải vô địch Italia đầy nỗi buồn. Juventus thua 0-2 trong trận chung kết của mùa giải đầu tiên vào năm 1900 và cũng thua tiếp 0-1 trước Genoa vào mùa giải sau đó.
Nhưng chức vô địch đầu tiên đã đến với CLB vào năm 1905, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch người Thuỵ Sĩ có tên Alfredo Dick, người sau đó đã rời bỏ Juve để thành lập CLB đối địch cùng thành phố với họ là Torino. Juve đã thắng 2 trận và hoà 2 để bước lên nhận chức vô địch đầu tiên trong lịch sử.
Bước ngoặt lớn và quan trọng nhất đối với Juventus chính là sự xuất hiện của một tỷ phú có tên Edoardo Agnelli vào một ngày tháng 7 năm 1923. Gia đình Agnelli chính thức trở thành chủ sở hữu của CLB và trở thành người rót vốn chính cho Juve kể từ đó đến nay. Người khổng lồ đầu tiên của Juve là Giampiero Combi, một trong những thủ môn vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá Thế Giới. Sau đó là Munerati, Caligaris, Orsi, Borrel và Carcano. Juventus giành liên tiếp 5 Scudetto kể từ năm 1931 đến năm 1935. Hơn thế nữa có tới 9 cầu thủ của Juve có mặt trong đội hình của đội tuyển Italia vô địch TG năm 1934 (Combi, Rosetta, Caligaris, Monti, Bertolini, Cesarini, Borel F., Ferrari, Orsi ) và còn rất nhiều cầu thủ của Juve nữa có mặt trong đội hình đổi tuyển Italia VĐ TG năm 1938. Và lúc đó người ta đã nhắc đến Juve chứ không phải là AC Milan và Inter, là đội bóng số 1 của Italia. Từ năm 1933 Juve bắt đầu chơi trên sân Communale huyền thoại, một trong những thánh địa của bóng đá Italia, nơi chứng kiến những chiến công huy hoàng của CLB và cả những người anh hùng từ Combi, Boniperti, Sivori, Chales đến Bettega, Scirea, Rossi và Platini.
Trong những năm Đại chiến TG 2, Juve sa xút một cách đáng kinh ngạc. Họ trở thành đội bóng số 2 của thành phố Torino cho tới khi xảy ra vụ Superga bi thảm năm 1949. Juve trở lại đỉnh cao với những cầu thủ nổi tiếng như Hansen và Praest. Giampiero Boniperti là cầu thủ nổi tiếng nhất của Juve trong những năm 50. Ông là cầu thủ lập kỷ lục về số trận đấu và số bàn thắng cho CLB ( 444 trận ghi 177 bàn ). Ông được coi là cầu thủ vĩ đại và xuất xắc nhất mọi thời đại của Juve, và khi thời kỳ đỉnh cao của ông qua đi thì ở Juve xuất hiện 2 tên tuổi lớn và ảnh hưởng sâu sắc đến lịch sử của Juve. Đó là một bộ đôi "sát thủ" của Serie A trong những năm cuối thập niên 50 đầu những năm 60: John Chales người khổng lồ sữ Wales chuyển tới từ Leeds và Omar Sivori, tài năng nóng tính người Argentina. Trong suốt 5 năm họ là nỗi khiếp sợ của mọi khung thành và trở thành vua phá lưới một mùa giải. Với Chales và Sivori, Juve giành 3 Scudetto trong các năm từ 1958-1961, danh hiệu thứ 9 và 10 trong lịch sử, qua đó thành CLB đầu tiên ở Italia đoạt được 10 chức VĐ và được đính ngôi sao đầu tiên trên ngực áo
Added (2010-08-20, 9:58 Am)
---------------------------------------------
Juventus: những chặng đường lịch sử (tiếp...)
Nhưng thời kỳ vinh quang nhất của CLB diễn ra trong khoảng thời gian từ năm 1972 đến năm 1986, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch Giampiero Boniperti. Đó là thời kỳ của những chiến thắng huy hoàng trên tất cả các mặt trận. Boniperti lần lượt đưa về những HLV huyền thoại: Vycpaleck, Parola và cuối cùng là Giovani Trapatoni. Trapatoni biệt danh là || Trap, sản phẩm của thứ bóng đá đổ bê tông khét tiếng, bắt tay vào xây dựng một hàng phòng ngự thép, luôn đề cao sự chặt chẽ trong lối chơi, khả năng bóp chết mọi đợt tấn công của đối phương, một thứ bóng đá áp sát, ít khoảng trống và những pha phản công khiếp đảm đánh vào tử huyệt đã giúp Juve giành tới 6 Scudetto trong vòng 10 năm.
Vào bất cứ thời điểm nào của những năm 70 và 80, Juve và cả Squadra Azzura đều có thể tin cậy vào những tài năng mang sắc áo Trắng-Đen, Juve đang có trong đội hình của mình cả một thế hệ vàng của bóng đá Italia,và 6 người trong số họ trở thành những nhà vô địch World Cup Espana 82. Đó là Zoff, Spinosi, Marchetti G., Causio, Anastasi, Capello, Furino, Morini, Scirea, Tardelli, Gentille, Cabrini, Boninsegna và tất nhiên cả người hùng Paolo Rossi. Khi thị trường chuyển nhượng cầu thủ nước ngoài mở cửa, Juve ngay lập tức có những viên ngọc quý. Liam Brady đến từ Ireland, người ghi bàn thắng đem lại Scudetto lần thứ 20 (mùa giải 1981/1982 ) đồng nghĩa với việc được đính ngôi sao thứ 2 trên ngực áo.
Hay có thể kể đến tiền đạo nhanh nhẹn, một huyền thoại của bóng đá Ba Lan nói riêng và bóng đá Đông Âu nói chung Zbignew Boniek và nhất là Michel Platini. Những đóng góp của ông dành cho Juve thật lớn lao. Tiền vệ người Pháp này đã 3 mùa giải liên tiếp trở thành vua phá lưới ở Serie A, cũng 3 lần liên tiếp đoạt Quả bóng vàng Châu Âu những năm 1983, 1984 và 1985 và đưa Juve tới những chiến thắng huy hoàng ở các Cúp Châu Âu. Có một kỷ niệm mà Platini và những người hâm mộ Juve nhớ mãi. Đó là trận chung kết Cúp C1 năm 1985 với Liverpool tại Heysel. Một bức tường trên SVĐ đổ sập làm cho cả sân vận động chật cứng khán giả, cửa ra lại quá hẹp khiến cho 39 CĐV Juve chết...một trận chung kết đẫm máu. Điều đó khiến cho Platini rất đau khổ và ông đã thề rằng sẽ không bao giờ trở lại sân Heysel một lần nào nữa.
Sau khi Platini ra đi tuy rằng Juve vẫn chưa có lại được những năm tháng huy hoàng như thế nhưng Juve vẫn ghi dấu ấn sâu sắc của mình lên nền bóng đá Italia bởi sự chắc chắn và ổn định của mình. Rất nhiều những tên tuổi lớn đã thành danh tại đây trong những năm 90 đầy sôi động và một số trong số họ tiếp tục toả sáng cho đến bây giờ. Những người đi trước có Moeler, Kohler, Marocchi, Platt, Roberto Baggio,Sousa, Vialli, Ravanelli, Zidane...và bây giờ là Del Piero, Ferara, Tacchinardi, Thuram, Zambrotta, Davids, Nedved, Trezeguet...Chưa bao giờ Juve thiếu những cầu thủ và HLV giỏi.
Juve bắt đầu chuyển về thi đấu tại Delle Alpi từ năm 1990, một trang sử mới của Juve trên Delle Alpi được mở ra.
Ngôi sao lớn đầu tiên của Delle Alpi là Roberto Baggio, chính anh là người đã tạo dựng những huyền thoại lớn lao về mình và Juve trong những năm đầu tiên ở ngôi nhà mới. Anh là ngôi sao đầu đàn dẫn dắt Juve chinh phục cúp UEFA năm 1993 và cũng năm này anh nhận được danh hiệu cao quý " Quả bóng vàng Châu Âu ".
Những mùa xuân mới vẫn tiếp tục trên Delle Alpi, và tên tuổi lớn nhất trong số đó là Alessandro Del Piero. Tài năng số 1 của bóng đá Italia sau Baggio này được thừa hưởng tất cả những vinh quang mà Baggio để lại sau khi rời Juve. Del Piero đó tạo dựng được cho mình những hình ảnh mới đẹp hơn và vinh quang hơn, trong suốt những năm qua anh cái tên Del Piero được nhắc đến như một biểu tượng của Juve, một cầu thủ được các CĐV hết sức yêu mến vì sự hào hoa và tài năng của mình.
Những năm 94-99 dưới sự dẫn dắt của HLV Marcello Lippi Juve đã có những năm tháng huy hoàng. Ngay mùa giải đầu tiên (94-95) sau khi thuyết phục được ngôi sao tấn công Gianluca Vialli ở lại, cùng với sự chói sáng của tài năng trẻ Del Piero, Lippi đã dẫn dắt Juve đoạt Scudetto, Cúp Quốc Gia Italia và vào tới trận chung kết Cúp UEFA. Mùa giải năm sau còn tuyệt vời hơn với Lippi và Juve khi đoạt được Scudetto, Siêu cúp Quốc Gia và nhất là chiếc Cúp C1 danh giá lần thứ 2 trong lịch sử sau khi đánh bại Ajax Amsterdam trong trận chung kết, món nợ 23 năm với Ajax đã được thanh toán sòng phẳng tại Roma. Juve tiếp tục giành 2 Scudetto (96/97; 97/98), 1 Siêu cúp Quốc Gia, Siêu Cúp Châu Âu; Cúp Liên Lục Địa và cũng 2 năm liên tiếp đó vào tới trận chung kết cúp C1 lập nên một kỷ lục của một đội bóng 3 năm liên tiếp lọt vào chung kết C1.Với những tài năng như Del Piero, Zidane, Vieri, Tacchinardi, Inzaghi, Toricelli...Juve của Lippi đã chơi một lối đá quyến rũ chắc chắn trong phòng ngự và tấn công đầy màu sắc, một lối đá hiệu quả làm khiếp sợ bất cứ đối thủ nào .
Added (2010-08-20, 9:58 Am)
---------------------------------------------
Juventus: chặng đường lịch sử (tiếp)
Đã trở thành một huyền thoại, một tượng đài lớn trong trang sử hào hùng của Juve với rất nhiều thành tích nhưng 2 thất bại trong 2 trận CK liên tiếp là nỗi đau khôn cùng với Lippi, các CĐV vẫn gọi vang tên ông như một người anh hùng nhưng ông đã quyết định ra đi và người thay thế ông là Carlo Ancelotti. Giông bão đã nổi lên ngay khi Ancelotti đến Turin, chỉ đơn giản ông là người của Milan và với các CĐV Juve thì sự ra đi của Lippi là mất mát quá lớn, họ vẫn tha thiết nhớ về ông. Sau trận chung kết năm 98 một loạt cầu thủ cũng chia tay Juve còn Del Piero, tài năng và là niềm hi vọng lớn lao nhất của Juve sau chấn thương khủng khiếp năm 98 trong trận gặp Udinese thì anh cũng không còn là chính mình nữa. Mất chức VĐ một cách đáng tiếc về tay Lazio va tiếp tục về nhì tại Serie A mùa giải 2001/2002 và bị loại ngay vòng đấu bảng Champions League như giọt nước làm tràn ly, các CĐV thực sự nổi giận, trên các khán đài Delle Alpi xuất hiện dòng biểu ngữ " Un maiale non puo allenare. Ancelotti vattenne " (Nghĩa là: " Một con lợn không thể làm huấn luyện viên. Ancelotti cút đi " ).
Mùa giải 2001/2002 Lippi đã quay trở lại Juve trong sự vui mừng khôn tả của các Bianconeri. Nhưng ngay đầu mùa giải sự ra đi của Zidane là một tổn thất vô cùng lớn lao của Juve. Anh là người có ảnh hưởng sâu sắc đến lối chơi, là trái tim và linh hồn của Juve trong suốt những năm tháng qua và đã có không ít người đặt ra nghi ngờ " Liệu Lippi có thể làm được gì với Juve khi thiếu đi một người không thể thiếu ?". Nhưng Lippi vẫn là Lippi, chính ông đã từng phát hiện ra những tài năng như Vieri, Zidane hay Del Piero, nâng đỡ những ngôi sao sắp tắt như Davids hay mới bừng sáng như Filipo Inzaghi...Bí quyết thành công của ông đó là sự hoà trộn tinh tế giữa lòng kiên nhẫn, tính thực dụng và sự tinh thông về tâm lý đội bóng. Đáp lại tình yêu lớn lao của các cổ động viên và sự tin tưởng của ban lãnh đạo Juve, Lippi đã xây dựng nên một Juve mới, trẻ trung hơn và mạnh mẽ hơn. Với Lippi những cá nhân kiệt xuất là quan trọng nhưng quan trọng hơn đó là một sức mạnh tập thể. Ông dường như hiểu rõ được khả năng của từng cầu thủ và luôn biết tận dụng những khả năng của họ một cách tối đa. Dưới sự dẫn dắt của Lippi người ta được thấy lại một Del Piero tài năng và một Juve của những năm giữa thập niên 90, một Juve khiến cả TG say mê và kính nể. Một Juve chơi ổn định, phòng ngự chắc chắn và tấn công đa dạng, hiệu quả với những cá nhân xuất xắc, sự trở lại phong độ đỉnh cao của Del Piero, sự toả sáng của Nedved và sự chói sáng của Trezeguet đã mang về cho Juve Scudetto lần thứ 26 sau 3 năm chờ đợi. Lippi đã làm cho người ta quên đi khoảng trống mà Zidane để lại, còn với các cổ động viên họ có thể tự hào về những gì đội bóng thân yêu với những con người mà họ yêu hết mực đã làm được, họ đã và đang có những tháng ngày tuyệt vời sau những tổn thương đã qua.
Lippi đã mang mùa xuân và sức sống mới đến với Delle Alpi và với những người hâm mộ trên khắp TG. Mùa giải 02/03 vừa qua còn tuyệt vời hơn khi Juve trình diễn một lối chắc chắn, ổn định nhưng cũng đầy quyến rũ. Juve đã tỏ ra không có đối thủ trên đường đua Scudetto khi về đích sớm hai vòng đấu bỏ xa Inter đến 7 điểm. Còn ở đấu trường Champions League Juve là lá cờ đầu của Italia trong cuộc chinh phục Châu Âu, một sự hồi sinh kỳ diệu của bóng đá Italia. Juve đã dạy cho những người Tây Ban Nha biết thế nào là đá bóng và bản lĩnh của người Italia. Ba đội bóng con cưng của Tây Ban Nha: Barcelona, Deportivo La Coruna và nhất là Real Madrid với một đội hình gồm những ngôi sao sáng nhất của bóng đá TG và đã lần lượt bị Juve đánh bại và đặt dưới gót giầy. Juventus thể hiện được một lối đá hào hoa nhưng cũng cực kỳ thực dụng và hiệu quả, một tập thể mạnh mẽ. Chính sách quay vòng cầu thủ tuyệt vời của Lippi khiến cho bất cứ ai cũng phải khâm phục, đã có 11 cầu thủ ghi bàn sau khi vào sân thay người và có đến 17 cầu thủ của Juve ghi bàn trong mùa giải vừa qua, một đội bóng mà cầu thủ nào cũng có thể ghi bàn thì chỉ có thể xảy ra ở Juve và cũng chỉ có Lippi mới làm được điều đó. Sẽ là một mùa giải tuyệt vời và trọn vẹn nếu Nedved không vắng mặt trong trận chung kết và nếu như vậy thì chiếc cúp C1 đâu có về Milan...
Dưới sự dẫn dắt của Lippi và với đội hình hiện nay chúng ta hoàn toàn có thể tự hào và hi vọng về Juve thân yêu của chúng ta, hi vọng Juve sẽ chinh phục những đỉnh cao và lập nên những thành tích mới. Lão phu nhân đang trẻ trung và đẹp đẽ hơn bao giờ hết, trẻ trung như chính tên gọi ...JUVENTUS...!!!